Chúa có biết bạn chăng?

2,832 views

I. Chúa “biết” những người yêu Chúa

Thánh Kinh chép Đức Chúa Trời biết những người yêu Chúa:

“Nhưng nếu có một người yêu mến Đức Chúa Trời, thì Đức Chúa Trời biết người đó.” (I Cô-rinh-tô 8:3)

Mà, người yêu Chúa là người vâng giữ các điều răn của Chúa:

“Ai có các điều răn của ta và vâng giữ lấy, ấy là kẻ yêu mến ta; người nào yêu mến ta sẽ được Cha ta yêu lại, ta cũng sẽ yêu người, và tỏ cho người biết ta.” (Giăng 14:21)

Như vậy, nếu chúng ta vâng giữ các điều răn của Chúa là chúng ta yêu Chúa, là chúng ta biết Chúa và Ngài biết chúng ta. Điều này không có nghĩa là chúng ta cậy vào việc giữ các điều răn của Chúa để được cứu rỗi mà là sau khi được cứu bởi đức tin, chúng ta vâng giữ điều răn của Chúa vì chúng ta yêu Ngài và yêu các điều răn của Ngài.

Một người ghiền thuốc phiện rất sợ nước, cả năm không hề tắm một lần, nhưng sau khi được chữa lành, người ấy ưa thích tắm rửa sạch sẽ mỗi ngày. Như vậy, sự tắm rửa sạch sẽ không phải là điều kiện để được cai thuốc phiện mà là dấu hiệu người ấy đã được chữa lành sự ghiền thuốc phiện. Một người yêu Chúa, vâng giữ các điều răn của Chúa không phải để được cứu rỗi nhưng sự vâng giữ điều răn của Chúa là dấu hiệu chứng tỏ người ấy đã thật lòng ăn năn tội và đã được cứu khỏi quyền lực của tội lỗi.

II. Chúa “biết” những kẻ thuộc về Ngài

Thánh Kinh chép:

“Chúa biết những kẻ thuộc về Ngài.” (II Ti-mô-thê 2:19)

Mà, những người thuộc về Chúa là:

” Vả, những kẻ thuộc về Đức Chúa Jêsus Christ đã đóng đinh xác thịt với tình dục và dâm dục mình trên thập tự giá rồi.” (Ga-la-ti 5:24)

Như vậy, người thuộc về Chúa là người không còn sống trong tội lỗi nữa, nghĩa là không nuôi dưỡng những ý nghĩ tội lỗi, không suy tính những phương cách phạm tội, không tìm kiếm cơ hội phạm tội. Không còn sống trong tội chẳng có nghĩa là không còn phạm tội. Sự phạm tội của một người đã thuộc về Chúa là sự phạm tội trong vô ý, phạm tội mà không biết mình phạm tội (Thi Thiên 19:12), hoặc vì yếu đuối không thắng được sự cám dỗ (Ma-thi-ơ 26:41). Tuy nhiên, ngay sau khi phạm tội, người đã thuộc về Chúa lập tức ăn năn, thống hối, xưng tội, và được Chúa tha tội (I Giăng 1:9).

Một người được Đức Chúa Trời biết còn có nghĩa là một người có sự kết hợp thuộc linh với Đấng Christ. Sự kết hợp thuộc linh đó là sự trở nên một với Chúa và được Thánh Kinh mô tả như sau:

“Hội thánh là thân thể của Đấng Christ, tức là sự đầy đủ của Đấng gồm tóm mọi sự trong mọi loài.” (Ê-phê-sô 1:8)

“vì chồng là đầu vợ, khác nào Đấng Christ là đầu Hội thánh, Hội thánh là thân thể Ngài, và Ngài là Cứu Chúa của Hội thánh.” (Ê-phê-sô 5:23)

Những người thuộc về Chúa được gọi là Hội Thánh vì đã được Chúa dùng chính huyết của Ngài rửa sạch tội lỗi của họ, khiến họ nên một dân thánh thuộc về Đức Chúa Trời:

“Đấng yêu thương chúng ta, đã lấy huyết mình rửa sạch tội lỗi chúng ta, và làm cho chúng ta nên nước Ngài, nên thầy tế lễ của Đức Chúa Trời và Cha Ngài, đáng được sự vinh hiển và quyền năng đời đời vô cùng! A-men.” (Khải Huyền 1:6)

“Nhưng anh em là dòng giống được lựa chọn, là chức thầy tế lễ nhà vua, là dân thánh là dân thuộc về Đức Chúa Trời, hầu cho anh em rao giảng nhơn đức của Đấng đã gọi anh em ra khỏi nơi tối tăm, đến nơi sáng láng lạ lùng của Ngài.” (I Phi-e-rơ 2:9)

III. Chúa gọi những người Ngài “không biết” là kẻ làm ác

Dĩ nhiên Đức Chúa Trời biết tất cả mọi sự, biết

từng chi tiết trong đời sống của mỗi người, và biết động cơ mỗi việc làm của họ. Cho nên, khi Chúa nói không biết một số người đã từng nhân danh Chúa để nói tiên tri, trừ quỷ, và làm nhiều phép lạ, rằng: Ngài chẳng hề biết họ bao giờ – là Chúa có ý nói dù cho họ nhân danh Chúa để làm những sự đó nhưng thật ra họ không hề yêu Chúa, không hề vâng giữ các điều răn của Chúa, nên không thuộc về Ngài. Họ là những người có sự hiểu biết về Chúa nhưng cố tình sống trong tội lỗi và dùng danh Chúa, dùng các hình thức tôn giáo để che đậy tội lỗi của mình.

Trong nguyên tác của Thánh Kinh, chữ “kẻ làm gian ác” (anomia) có nghĩa là kẻ làm trái luật pháp để thỏa mãn bản tính độc ác của mình. Thánh Kinh gọi sự “trái luật pháp” tức là tội lỗi:

“Còn ai phạm tội tức là trái luật pháp; và sự tội lỗi tức là sự trái luật pháp.” (I Giăng 3:4)

Những người đang sống trong tội, cho dù có giữ bất kỳ chức vụ nào trong Hội Thánh, cho dù có nhân danh Chúa trừ quỷ và làm phép lạ, vẫn là những kẻ làm gian ác mà Chúa không hề biết họ. Vì Chúa không hề biết họ cho nên các quyền lực trừ quỷ, làm phép lạ đương nhiên không đến từ Chúa, cho dù họ nhân danh Chúa. Những sự trừ quỷ, chữa bệnh của họ chẳng qua là thuật dối trá đến từ Satan, các nạn nhân của họ không bao giờ thực sự được trừ quỷ, hoặc được lành bệnh.

IV. Những kẻ làm ác ngày nay trong Hội Thánh

Đức Chúa Jesus đã phán trước về sự những kẻ làm ác, tức những kẻ trái luật pháp của Đức Chúa Trời sẽ xuất hiện rất nhiều trong những ngày sau rốt:

“Nhiều tiên tri giả sẽ nổi lên và dỗ dành lắm kẻ. Lại vì cớ tội ác sẽ thêm nhiều thì lòng yêu mến của phần nhiều người sẽ nguội lần.” (Ma-thi-ơ 24:11, 12)

Đức Chúa Jesus đã phán cách tỏ tường: Một người nhân danh Chúa để nói tiên tri, trừ quỷ, và làm nhiều phép lạ, chưa hẳn là một người thuộc về Chúa. Một tiên tri thật, một ngưòi chăn thật đến từ Đức Chúa Trời phải là một người rao giảng lời Chúa, khiến cho dân sự của Chúa ăn năn, từ bỏ tội lỗi, quay lại với luật pháp của Chúa:

“Ta chẳng sai những tiên tri nầy, mà chúng nó đã chạy; ta chẳng phán với, mà đã nói tiên tri. Nếu chúng nó có đứng trong sự bàn luận ta, thì đã khiến dân ta nghe lời ta, và đã làm cho dân từ đường dữ việc xấu mà trở lại rồi.” (Giê-rê-mi 23:21, 22)

Tiên tri giả mà Chúa nói đến ở đây, không phải là những người không biết Chúa, mà là những người biết Chúa nhưng hành động theo ý riêng và rao giảng chính lời của họ chứ không phải lời của Chúa. Đau buồn thay, trong những ngày sau rốt, nhiều người không còn chịu nghe những lời “dạy dỗ, bẻ trách, sửa trị, dạy người trong sự công bình” đến từ Thánh Kinh bởi các tôi tớ thật của Chúa, mà lại chạy theo những lời êm tai của các tiên tri giả:

“Vì sẽ có một thời kia, người ta không chịu nghe đạo lành; nhưng vì họ ham nghe những lời êm tai, theo tư dục mà nhóm họp các giáo sư xung quanh mình, bịt tai không nghe lẽ thật, mà xây hướng về chuyện huyễn.” (II Ti-mô-thê 4:3, 4)

Hàng năm, khắp nơi trên thế giới, có biết bao nhiêu cái gọi là “truyền giảng,” “đại hội,” “trại bồi linh” nhóm họp các giáo sư giả, các tiên tri giả dùng những lời êm tai để ru ngủ con dân Chúa! Trách nhiệm không chỉ về phần các giáo sư giả, tiên tri giả, mà trách nhiệm còn là của chính các con dân Chúa, vì họ đã “bịt tai không nghe lẽ thật, mà xây hướng về chuyện huyễn.” Hành động bịt tai không nghe lẽ thật cũng chính là hành động “làm ác” và số phận của những người nghe cũng như của những người giảng, đều giống nhau: “cả hai sẽ cùng té xuống hố!” (Ma-thi-ơ 15:14; Lu-ca 6:39).

Kết luận 

Sự cứu rỗi là sự ban cho của Đức Chúa Trời, nhờ ân điển, bởi đức tin mà chúng ta nhận được. Chắc chắn không một việc làm nào của chúng ta có thể đem lại sự cứu rỗi cho chúng ta. Nhưng chúng ta được cứu rỗi để trở nên trọn vẹn như Cha chúng ta trên trời là trọn vẹn chứ không phải để tiếp tục sống trong tội lỗi. Chúng ta không thể nào vâng giữ luật pháp của Đức Chúa Trời để được cứu nhưng chúng ta được cứu để vâng giữ luật pháp của Đức Chúa Trời. Vâng giữ luật pháp của Đức Chúa Trời là dấu hiệu của một người đã được cứu rỗi, đã được tái sinh, và yêu Chúa.

Những người có nếp sống không vâng giữ luật pháp của Chúa là những người chưa được tái sinh. những người chưa được tái sinh là những người chưa thật lòng ăn năn tội. Những người chưa thật lòng ăn năn tội là những người chưa có sự cứu rỗi. Những người chưa có sự cứu rỗi là những người chưa thuộc về Chúa mà Chúa sẽ phán với họ trong ngày phán xét:

“Hỡi kẻ làm gian ác, ta chẳng biết các ngươi bao giờ, hãy lui ra khỏi ta!” 

Huỳnh Christian Timothy
05/08/2007