Hãy Theo Ta! – Phần 2

2,964 views

Nhấp vào nút play ►để nghe

2. Theo Chúa là sẵn sàng chịu khổ vì Danh Chúa:

Chịu khổ vì Danh Chúa là điều đương nhiên đối với các môn đồ của Chúa và thái độ cần có của các môn đồ là sẵn sàng để chịu khổ. Chúng ta hãy cùng nhau đọc lại những lời phán dạy của Chúa sau đây:

“Ví bằng người đời ghét các ngươi, thì hãy biết rằng họ đã ghét Ta trước các ngươi. Nếu các ngươi thuộc về thế gian, thì người đời sẽ yêu kẻ thuộc về mình; nhưng vì các ngươi không thuộc về thế gian và Ta đã lựa chọn các ngươi giữa thế gian, bởi cớ đó người đời ghét các ngươi. Hãy nhớ lời Ta đã nói cùng các ngươi: Đầy tớ chẳng lớn hơn chủ mình. Nếu họ đã bắt bớ Ta, ắt cũng bắt bớ các ngươi; bằng họ đã giữ lời Ta, ắt cũng giữ lời các ngươi. Nhưng vì Danh Ta họ sẽ lấy mọi điều đó đãi các ngươi, bởi họ không biết Đấng đã sai Ta đến.” (Giăng 15:18-21)

“Vả lại, hết thảy mọi người muốn sống cách nhân đức trong Đức Chúa Jêsus Christ, thì sẽ bị bắt bớ.” (II Ti-mô-thê 3:12)

Sứ Đồ Phao-lô trong Phi-líp 1:29 đã khẳng định như sau:

“Ngài nhơn Đấng Christ, ban ơn cho anh em, không những tin Đấng Christ mà thôi, lại phải chịu khổ vì Ngài nữa.”

Qua Đức Chúa Jesus Christ chúng ta nhận được đủ các thứ ơn của Đức Chúa Trời, trong đó có ơn chịu khổ. Nhờ ân điển của Đức Chúa Trời chúng ta mới có đức tin để tin nhận Đấng Christ và cũng nhờ ân điển của Đức Chúa Trời mà chúng ta mới có sức để chịu khổ vì Danh Chúa. Phao-lô khuyên Ti-mô-thê “cậy quyền phép của Đức Chúa Trời mà chịu khổ với Tin Lành” (II Ti-mô-thê 1:8) và hãy cùng ông chịu khổ như một người lính giỏi của Đức Chúa Jesus Christ (II Ti-mô-thê 2:3). Trong II Cô-rinh-tô 11:23-29 Phao-lô đã tóm lược lại những điều mà ông đã chịu khổ vì Danh Chúa:

“Họ là kẻ hầu việc của Đấng Christ phải chăng? Ừ, tôi nói như kẻ dại dột, tôi lại là kẻ hầu việc nhiều hơn! Tôi đã chịu khó nhọc nhiều hơn, tù rạc nhiều hơn, đòn vọt quá chừng. Đòi phen tôi gần phải bị chết; năm lần bị người Giu-đa đánh roi, mỗi lần thiếu một roi đầy bốn chục; ba lần bị đánh đòn; một lần bị ném đá; ba lần bị chìm tàu. Tôi đã ở trong biển sâu một ngày một đêm. Lại nhiều lần tôi đi đường nguy trên sông bến, nguy với trộm cướp, nguy với giữa dân mình, nguy với dân ngoại, nguy trong các thành, nguy trong các đồng vắng, nguy trên biển, nguy với anh em giả dối; chịu khó chịu nhọc, lắm lúc thức đêm, chịu đói khát, thường khi phải nhịn ăn, chịu lạnh và lõa lồ. Còn chưa kể mọi sự khác, là mỗi ngày tôi phải lo lắng về hết thảy các Hội Thánh. Nào có ai yếu đuối mà tôi chẳng yếu đuối ư? Nào có ai vấp ngã mà tôi chẳng như nung như đốt ư?”

Sứ Đồ Phi-e-rơ cho biết mỗi thánh đồ của Chúa được Đức Chúa Trời kêu gọi (noi theo gương Đấng Christ đã chịu khổ vì Hội Thánh) để chịu khổ vì Danh Chúa.

“Anh em đã được kêu gọi đến sự đó, vì Đấng Christ cũng đã chịu khổ cho anh em, để lại cho anh em một gương, hầu cho anh em noi dấu chơn Ngài.” (I Phi-e-rơ 2:21)

Phi-e-rơ khuyên các thánh đồ của Chúa đừng ngạc nhiên nhưng hãy vui mừng khi được dự phần trong sự thương khó của Đấng Christ, tức là chịu khổ vì Danh Ngài.

“Hỡi kẻ rất yêu dấu, khi anh em bị trong lò lửa thử thách, chớ lấy làm lạ như mình gặp một việc khác thường. Nhưng anh em có phần trong sự thương khó của Đấng Christ bao nhiêu, thì hãy vui mừng bấy nhiêu, hầu cho đến ngày vinh hiển của Ngài hiện ra, thì anh em cũng được vui mừng nhảy nhót. Ví bằng anh em vì cớ danh Đấng Christ chịu sỉ nhục, thì anh em có phước; vì sự vinh hiển và Thánh Linh của Đức Chúa Trời đậu trên anh em.Trong anh em chớ có ai chịu khổ như kẻ giết người, như kẻ trộm cướp, như kẻ hung ác, như kẻ thày lay việc người khác. Nhưng nếu có ai vì làm tín đồ Đấng Christ mà chịu khổ, thì đừng hổ thẹn; thà hãy vì Danh ấy ngợi khen Đức Chúa Trời là hơn… Vậy những kẻ chịu khổ theo ý muốn Đức Chúa Trời, hãy cứ làm lành mà phó linh hồn mình cho Đấng Tạo Hóa Thành Tín.” (I Phi-e-rơ 4:12-16, 19)

“Đức Chúa Trời ban mọi ơn đã gọi anh em đến sự vinh hiển đời đời của Ngài trong Đấng Christ, thì sau khi anh em tạm chịu khổ, chính Ngài sẽ làm cho anh em trọn vẹn, vững vàng, và thêm sức cho.” (I Phi-e-rơ 5:10)

Tinh thần sẵn sàng chịu khổ vì Danh Chúa đã được Phao-lô ghi lại như sau:

“Nay tôi lấy làm vui vẻ về sự tôi đã chịu khổ sở vì anh em, tôi lại vì thân thể Đấng Christ, là Hội thánh, mà đem xác thịt mình chịu hết các điều còn lại trong sự thương khó của Ngài.” (Cô-lô-se 1:24)

Người bỏ hết mọi sự để đi theo Chúa chắc chắc sẽ nhận được phước gấp trăm lần hơn những gì mình đã từ bỏ nhưng chắc chắn cũng nhận luôn cái phước chịu khổ vì Danh Chúa(Mác 10:29, 30). Nếu có ai rao giảng rằng đi theo Chúa thì sẽ được giàu có vật chất, không bị bệnh tật, đau ốm, không bị bách hại… thì chúng ta có thể nói ngay rằng, đó không phải là Tin Lành của Đức Chúa Jesus Christ; bởi vì, Đức Chúa Jesus Christ và các sứ đồ của Ngài không hề dạy như vậy. Hãy tránh xa những người rao giảng Tin Lành giả mạo. Hãy cẩn thận giữ mình cho khỏi bị lây nhiễm bởi các thứ men giả hình và tà giáo đang xâm nhập Hội Thánh trong những ngày sau rốt này.

3. Theo Chúa là vâng phục Chúa trọn vẹn cho đến chết:

Theo Chúa còn có nghĩa là vâng phục Chúa trọn vẹn cho đến chết. Sự vâng phục đòi hỏi phải trả giá và sự trả giá đó có khi là phải từ bỏ ngay cả sự vinh hiển, phước hạnh, và thẩm quyền Đức Chúa Trời đã ban cho mình trong đời này, nếu cần.

Chúng ta cần phải phân biệt giữa sự từ bỏ chính mình để đi theo Chúa như đã bàn đến trong phần trước với sự từ bỏ vinh hiển, phước hạnh, và thẩm quyền Chúa ban cho mình trong đời này để bày tỏ sự vâng phục Chúa một cách trọn vẹn.

Khi Áp-ra-ham vâng lời Chúa gọi, lìa bỏ bà con và quê hương để đi đến một nơi mà Chúa sẽ chỉ cho thì đó là sự từ bỏ chính mình để đi theo tiếng gọi của Chúa. Khi Áp-ra-ham im lặng đem Y-sác lên núi để dâng làm của lễ thiêu cho Đức Chúa Trời thì ông đã từ bỏ sự vinh hiển và phước hạnh Đức Chúa Trời đã ban cho ông để bày tỏ lòng vâng phục trọn vẹn của ông đối với Ngài.

Lời Chúa dạy chúng ta như sau:

“Hãy có đồng một tâm tình như Đấng Christ đã có, Ngài vốn có hình Đức Chúa Trời, song chẳng coi sự bình đẳng mình với Đức Chúa Trời là sự nên nắm giữ; chính Ngài đã tự bỏ mình đi, lấy hình tôi tớ và trở nên giống như loài người; Ngài đã hiện ra như một người, tự hạ mình xuống, vâng phục cho đến chết, thậm chí chết trên cây thập tự.” (Phi-líp 2:5-8)

Chúng ta rất dễ để bỏ hết mọi sự mà đi theo tiếng gọi của Chúa và hầu việc Ngài nhưng khi được Chúa ban phước gấp trăm lần hơn, đời sống đức tin và sự hầu việc Chúa có kết quả thì chúng ta rất dễ có khuynh hướng không vâng phục Chúa. Điển hình là có một số người hầu việc Chúa ngày nay đang ôm ấp tham vọng xây dựng một “mega church” nghĩa là xây dựng một Hội Thánh có số tín hữu đông đến hàng ngàn người. Những người này công khai chống lại mệnh lệnh của Đức Chúa Trời và xúi giục người khác chống lại Lời Chúa. Họ muốn cứ tiếp tục ở lại thành Giê-ru-sa-lem để xây dựng “mega church” để làm vinh hiển cho tên tuổi của mình chứ không chịu đi đến xứ Giu-đê, xứ Sa-ma-ri và tận cùng trái đất để rao giảng Tin Lành theo mệnh lệnh của Chúa (Công Vụ 1:8). Cám ơn Chúa là ngày xưa Sứ Đồ Phao-lô không có cái tham vọng xây dựng “mega church.” Cám ơn Chúa là suốt chiều dài lịch sử của Hội Thánh đã có biết bao nhiêu nhà truyền giáo không ôm tham vọng xây dựng “mega church.” Nếu không, có lẽ ngày nay nhiều dân tộc vẫn còn chưa được nghe biết về Tin Lành. Nếu không, có lẽ những thôn làng hẽo lánh khắp nơi sẽ không có sự hiện diện của Hội Thánh.

Chúng ta cũng rất dễ bỏ hết mọi sự mà đi theo tiếng gọi của Chúa và hầu việc Ngài nhưng khi được Chúa ban ơn thì lại đem ơn của Chúa ra mua bán, trục lợi. Môn đồ nào của Chúa cũng học biết hai câu này: “Ai xin của ngươi hãy cho, ai muốn mượn của ngươi thì đừng trớ” (Ma-thi-ơ 5:42) và “Các ngươi đã được lãnh không thì hãy cho không” (Ma-thi-ơ 10:8) nhưng cũng có những “mục sư diễn giả” muốn người khác phải trả tiền để được nghe mình giảng. Đó là những “mục sư diễn giả” không cho phép người khác ghi âm hoặc quay phim khi mình rao giảng mà buộc phải mua những CD hay DVD do “người của mình” sản xuất. Những người đó không vâng phục mệnh lệnh “hãy cho không” của Chúa và công khai biến chỗ thờ phượng Chúa, chỗ rao giảng Lời Chúa thành ra chỗ mua bán, trục lợi. Họ không còn nhớ lệnh truyền của Chúa: “đừng làm cho nhà Cha Ta thành ra nhà buôn bán” (Giăng 2:16). Những người đó, tự mình phạm tội với Chúa mà còn làm gương xấu, gây vấp phạm cho bầy chiên của Ngài. Thậm chí, khi có người xin phép được copy các CD hay DVD của “diễn giả” để phát không cho các con dân Chúa thì “diễn giả” cũng không cho phép mà buộc phải mua bản gốc do “diễn giả” phát hành.

Điều nguy hiểm là khi chúng ta được Chúa ban ơn, ban phước, làm cho được vinh hiển, ban cho thẩm quyền trong Hội Thánh thì chúng ta dễ trở thành say mê những ơn phước, vinh hiển, và thẩm quyền đó mà chống nghịch lại Lời Chúa. Điều nguy hiểm là khi chúng ta nhân danh Chúa, nhân danh sự hầu việc Chúa, nhân danh quyền lợi của Hội Thánh, của giáo hội, của tổ chức để chống nghịch Lời Chúa. Khi đó, chúng ta dễ để cho những lý luận rất “hợp tình hợp lý” của xác thịt dẫn dắt chúng ta đến chỗ không vâng phục Lời Chúa. Nền tảng của Hội Thánh là Lời Hằng Sống của Chúa. Lời Hằng Sống của Chúa không cho phép chúng ta mua bán gây quỹ trong Hội Thánh. Nếu cần phải gây quỹ trong Hội Thánh thì chúng ta hãy làm theo Lời Hằng Sống của Đức Chúa Trời: “Mỗi người nên tùy theo lòng mình đã định mà quyên ra, không phải phàn nàn hay vì ép uổng; vì Đức Chúa Trời yêu kẻ thí của cách vui lòng” (II Cô-rinh-tô 9:7). Nếu vì muốn gây quỹ trong Hội Thánh mà chúng ta lại buộc con dân Chúa phải mua bài giảng, không mua không được nghe giảng, thì rõ ràng là chúng ta đã tự mình phạm tội mà còn gây nên sự vấp phạm lớn.

Sự vâng phục Đức Chúa Trời không chỉ khởi đầu khi chúng ta mới đến với Chúa mà phải xuyên suốt trong từng hơi thở của chúng ta: Vâng phục cho đến chết! Lúc được đầy dẫy ơn phước trên bước đường theo Chúa cũng là lúc mà chúng ta càng phải cẩn thận trong từng tư tưởng và việc làm của mình. Chúng ta phải luôn luôn cảnh giác, tự hỏi: điều này có nghịch lại Lời Chúa hay không? và nhờ Chúa tra xét lòng của chúng ta để chỉ ra những tội mà chúng ta không biết.

Kết luận

Chúa chỉ phán một lời: “Hãy theo Ta!” nhưng để có thể đáp lại tiếng gọi đó, chúng ta phải lập tức từ bỏ mọi sự, đứng lên, vác thập tự giá của mình mà đi theo Chúa. Cuộc hành trình đó kéo dài mỗi ngày trong đời sống của chúng ta cho đến khi chúng ta về với Chúa hoặc Chúa đến để đem chúng ta ra khỏi thế gian. Đi theo Chúa là xem nhẹ tình cảm, tài sản, tính mạng; là sẵn sàng chịu khổ vì Danh Chúa; là vâng phục Chúa trọn vẹn cho đến chết! Chúng ta đi theo Chúa và làm được mọi sự Chúa muốn chúng ta làm bởi ơn Chúa ban. Câu hỏi thực tế cho mỗi chúng ta ngay hôm nay: Chúng ta có nghe tiếng gọi “Hãy theo Ta!” của Chúa? Chúng ta đã đáp ứng như thế nào? Chúng ta đang ở đâu trong giai đoạn từ bỏ chính mình để đi theo Chúa? Chúng ta đang ở đâu trong giai đoạn sẵn sàng chịu khổ vì Danh Chúa? Và, chúng ta đang ở đâu trong sự vâng Chúa cách trọn vẹn?

Nguyện Đức Chúa Trời từ ái và thành tín thêm sức cho chúng ta để chúng ta có thể vì yêu Chúa màđi theo Ngài cách trọn vẹn.

Huỳnh Christian Timothy
10/02/2008